ALE - Teamwork - Teambuilding - BigGame
Địa chỉ: Số 99A, Ngõ 1194 đường Láng - Đống Đa - Hà Nội
Điện thoại: +84 904 48 4774 - Mail: ducdq@aleteam.com
Tư vấn nội dung, phát triển kịch bản Bộ phận chăm sóc khách hàng - Thông tin của ALE Bộ phận chăm sóc khách hàng - Thông tin của ALE

Nếu ước mơ đủ lớn

Tôi vẫn thường nhìn cô bé đó từ cửa sổ nhà bếp và bật cười. Cô bé trông thật bé nhỏ khi chen chúc giữa một đám con trai trên sân chơi. Trường học nằm đối diện với nhà chúng tôi và tôi thường đứng ở bên cửa sổ, tay bận làm việc nhưng mắt vẫn nhìn đám trẻ đang vui chơi trong giờ giải lao. Một biển học trò, nhưng đối với tôi, cô bé vẫn có thể nhận ra được trong đám trẻ đó.
Tôi vẫn nhớ bữa đầu tiên tôi thấy cô bé chơi bóng rổ. Thật tuyệt vời khi cô bé chạy vòng quanh các đứa trẻ khác, nhảy lên ném bóng vào trong rổ ngay trên đầu của chúng. Những đứa con trai luôn cố cản cô bé nhưng không đứa nào làm được cả.
Tôi cũng chú ý đến cô bé vào những lần khác, cũng tại chỗ đó, với banh trong tay đang chơi một mình. Cô có thể tập đi tập lại dắt bóng và ném bóng cho đến khi trời tối mịt. Một ngày kia, tôi hỏi cô bé tại sao cô tập luyện nhiều như vậy. Xoay nhanh người, mái tóc đuôi gà nhún nhảy, cô bé nhìn thẳng vào mắt tôi. Không một chút do dự, cô bé nói, "Cháu muốn vào học Đại học. Cha cháu đã không thể vào Đại học được nên ngay từ khi cháu còn bé, cha đã thường nói là muốn sau này cháu phải học đại học… Cách duy nhất cháu có thể vào học được là phải có một học bổng. Cháu thích bóng rổ. Cháu nghĩ rằng nếu cháu chơi bóng giỏi thì cháu sẽ nhận được học bổng vào Đại học. Cháu sẽ chơi bóng rổ cho trường Đại học. Cháu muốn thành xịn nhất. Cha cháu nói với cháu rằng nếu ước mơ thật sự lớn, những chuyện khác chỉ là chuyện nhỏ." Sau đó cô bé cười và chạy đi tập tiếp.
Vậy đó, tôi cũng chào thua cô bé - cô bé đã tự định đoạt số mệnh của mình. Tôi đã theo dõi cô bé suốt những năm đầu của Trung học. Mỗi tuần, cô bé dẫn dắt đội bóng của mình chiến thắng. Thật là thích thú khi xem cô bé chơi.
Vào một ngày trong năm cuối cùng bậc Trung học, tôi thấy cô bé ngồi trên bãi cỏ, đầu giấu vào trong cánh tay. Tôi bước qua đường và ngồi xuống bãi cỏ cạnh cô bé. Tôi hỏi nhỏ chuyện gì đã xảy ra với cô vậy. "À không có gì," câu trả lời thật khẽ. "Cháu quá thấp." Huấn luyện viên nói với cô bé là với chiều cao thấp như vậy cô sẽ chẳng bao giờ chơi cho một đội hạng nhất được - chưa nói đến học bổng - bởi vậy cô nên bỏ ước mơ vào đại học đi.
Cô bé thật đau khổ. Tôi cảm thấy lòng mình thắt lại khi nhận thấy sự thất vọng của cô bé. Tôi hỏi xem cô đã nói cho cha cô biết chưa. Cô bé nhấc đầu lên khỏi cánh tay và kể rằng cha cô nói tất cả các huấn luyện viên đều sai bét cả. Họ không hiểu được sức mạnh của ước mơ. Ông nói với cô bé rằng nếu cô muốn chơi cho một trường Đại học tốt, nếu cô thật sự muốn có học bổng, thì không có gì có thể ngăn cản cô được ngoại trừ một điều - thái độ của chính mình. Ông nói với cô một lần nữa, "Nếu ước mơ đủ lớn thì tất cả những điều khác chỉ là chuyện nhỏ."
Năm kế tiếp, khi cô và đội của cô chơi cho giải vô địch Bắc California, cô đã được một huấn luyện viên chú ý đến. Cô được mời vào trường, với học bổng, để đến với một đội bóng rổ nữ trong giải hạng nhất của NCAA. Cô bé ấy được nhận vào học. Cô đạt được việc học đại học mà cô hằng mơ ước và cố gắng phấn đấu từ nhiều năm qua. Và cô bé đã được tham gia thi đấu nhiều nhất trong lịch sử nhà trường.

(Sưu tầm)

Nguyễn Thị Ngọc
E-mail: ngocnt@aleteam.com
SDT: 01699.626.088
ALE - BigGame - Teamwork - Teambuilding - Trò chơi lớn

14 nhận xét:

trangktt nói...

"Ước mơ đủ lớn", có được ước mơ đủ lớn thì cũng phải có một nghị lực đủ lớn để thực hiện ước mơ. Như vậy ước mơ mới trở thành sự thật được.

Thuytt nói...

Ước mơ đủ lớn nhưng ko có đất dụng võ thì cũng mãi chỉ thế mà thôi! Nhưng nói như vậy ko có nghĩa là ta thôi mơ ước và cố gắng thực hiện mơ ước đó, dù mọi người xung quanh có nói gì.

Nguyễn Ngọc nói...

Dear Thủy, chưa hỉu ý em lắm!^^ Sao lại ko có đất dụng võ nhỉ? Chị tưởng là khi ước mơ đủ lớn để thôi thúc ta thực hiện thì rào cản gì ta cũng vượt qua chứ nhỉ? Không phải thế sao?

hatth nói...

Co uoc mo du lon, co niem tin du lon va cung can the hien duoc no ra de chung minh cho nguoi khac thay. Cuoi cung thi cung co mot vi huan luyen vien sang suot nhan ra gia tri cua co be.

Duckm nói...

Mỗi người đều có một giới hạn ước mơ!

Thuytt nói...

To Ngọc: tức là có ước mơ, nhưng mà chưa có môi trường, điều kiện để ước mơ đó có thể thành sự thật ý mà
Cô bé này lúc đầu đều bị các thầy đánh giá là ko thể vào đại học, ko thể thi đấu cho 1 đội hạng nhất, có nghĩa là ở môi trường này, e ko được quan tâm ngay từ đầu ý
Về sau thì có người để ý, có môi trường thì e đó mới được phát huy năng lực

Nguyễn Ngọc nói...

Cái chính là luôn luôn nỗ lực, không từ bỏ! Còn nếu như cứ nói là do môi trường thì mình không chắc làm gì được đâu! Còn trong câu chuyện này, việc em bé gái chưa được quan tâm ngay từ đầu nó như là rào cản ý, có người thì vượt qua được khó khăn đó, người thì không. Người vượt được qua thì ước mơ của họ sẽ trở thành hiện thực. Quyết tâm theo đến cùng...và hành động vì ước mơ, chứ không phải là chỉ ước mơ và mơ ước như 1 điều ước được ^^ Tất cả đều có cái giá của nó...

nhunglt nói...

Em thấy trong câu chuyện này dường như có cả yếu tố may mắn nữa.Tất nhiên sự may mắn này cũng dựa trên ươc mơ và sự cố gắng của cô bé

thuonglh nói...

Giới hạn của con người? Không giới hạn!
Người Pháp có một câu rất hay: "Muốn là được!"
Điều đó có đúng không? Đúng!
Hỏi: "Vậy tại sao tôi cũng muốn nhiều thứ lắm: tôi muốn nhiều tiền, tôi muốn học giỏi...Sao vẫn chưa được!"
Trả lời: "Bạn có thật sự "muốn" không hay bạn chỉ "ước" thôi!
-Bạn có muốn có nhiều tiền. vậy bạn đã lên kế hoạch để kiếm tiền chưa? Hay bạn đang chờ đợi vào một ngày đẹp trời có một ông tiên cầm 1 túi tiền lớn đến cho bạn-> đây mới chỉ là "ước" không phải là muốn!
-Bạn muốn học giỏi. Vậy bạn đã làm gì để học giỏi được. Thiết lập các mối quan hệ với thầy cô để được điểm giỏi, gian lận trong thi cử để được điểm giỏi->Thế đã giỏi chưa? Chưa! -> Mới chỉ là "ước" chưa phải là "muốn".
Bạn muốn...

Hãy xác định lại xem bạn có thực sự "muốn" hay mới chỉ dừng lại ở mức "ước" mà thôi!

Nặc danh nói...

Mơ ước của ocn người là không có giới hạn, theo em là như vậy. Nhưng muốn ước mơ thành hiện thực thì mơ phải có kế hoạch, mún bít thế nào là kế hoạch thì tự nghĩ, nghĩ không ra thì hãy hỏi nha. (^_^)

Thuỳ NT nói...

Đọc lại bài này vẫn thấy ý nghĩa và tiếp sức. Nó còn 1 đoạn dài nữa. Người cha của cô bé là 1 người thầy vĩ đại.

Thưmt nói...

Có rất nhiều câu chuyện về những sự may mắn, nhiều khi ta nghĩ rằng ta kém may mắn nên những nỗ lực cứ dậm chân tại chỗ, vì thế đôi khi cảm thấy chán nản và ép mình từ bỏ ước mơ. Tuy nhiên, nếu thực sự tin mình có thể làm được thì ước mơ đâu có khó vươn tới. Nếu bản thân mình không giám tin mình làm được thì ai dám đảm bảo mình sẽ làm được. Chỉ khi mình cố gắng, không chỉ ngồi đó mơ ước suông mà lập ra cho mình con đường riêng để thực hiện ước mơ đó thì điều kiện và hoàn cảnh không phải là vấn đề. Lo sợ là yếu tố lớn nhất giết chết ý chí và khả năng đạt được ước mơ. Cơ hội thành công biết đâu chỉ cách bạn 1 bước, nếu dám tiến lên ta sẽ đạt được cái mình mong muốn, nếu lo sợ và quay đầu lại ta sẽ không bao giờ đạt được ước mơ. "Trước hết bạn phải tin cái đã!"

Thuỳ NT nói...

Thư: hình như rất nhiều bài học trong THINK AND GROW RICH. Để có niềm tin đủ vững thì tự kỷ cũng là bài tập khá ổn. Nhưng đừng mù quáng. :D

Thưmt nói...

hì, em chưa từng thử cách đó, nhưng đôi khi vẫn ép mình làm theo những khuôn mẫu do mình tự đặt ra vì có những lúc lười và nản chí mà. Lúc đó lại tự nhắc nhở mình là cố lên chút nữa, chỉ 1 chút thôi, và cứ thế, từ từ từng bước một. Có những việc em đã làm được nhờ tự nhắc nhở mình như thế, không biết có phải tự kỷ không nhỉ???

Đăng nhận xét

 
ALE - BigGame - Teamwork - Teambuilding - Trò chơi lớn - Trò chơi kỹ năng © 2008-2009 | Số 99A ngõ 1194 đường Láng - Đống Đa - Hà Nội | +84 904 48 4774 | info@aleteam.com
Power by ThángTư.Net